Đã thật lâu rồi tôi đã không viết. Hôm nay quay lại đọc cùng tôi nhé. Con cá đang học bơi xin chào !!
Khi bạn mang trong mình con số chủ đạo của cuộc đời là số 11 thì sẽ như thế nào. Nếu ai còn chưa biết về nhân số học có thể dành một chút thời gian của mình để tìm hiểu về bộ môn khoa học này, tôi cảm thấy lĩnh vực này khá thú vị để khám phá. Con số 11 đại diện cho người có khả năng kết nối với tinh thần bên trong và cả vũ trụ bên ngoài. Ngoài ra còn khá nhạy bén với những sự việc có thể sẽ xảy ra ở tương lai. Nhìn chung bản thân tôi rất đồng ý về điều đó, chỉ bởi vì tôi cảm thấy tôi trong con số 11 này.
Tôi gần như không thích các hoạt động sôi nổi của tuổi trẻ. Dường như có một áp lực vô hình nào đó đè lên bản thân tôi những lúc tôi tham gia bữa tiệc với bạn bè hay gia đình. Tôi thích ngồi thiền, thích đọc sách, thích yên tĩnh. Hay nói đúng hơn tôi là con người hướng nội và tập trung vào tinh thần nhiều hơn những thứ khác. Tôi yêu những thứ nhỏ nhặt mà tinh tế, tôi yêu thiên nhiên. Tôi khao khát được hoà mình vào khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ của trời đất. Tôi yêu những buổi sớm mai thức dậy, cảm nhận không khí trong lành căng tràn sức sống. Tôi cảm thấy yên bình khi được đắm mình trong ánh chiều vàng buổi hoàng hôn. Tôi ước mình là một phần của sự đẹp đẽ và an bình như vậy.
Tôi luôn tự đặt tay phải lên ngực trái của mình để cảm nhận nhịp đập của con tim mỗi lúc tôi cảm nhận được tình yêu thương từ chính tôi và từ những người xung quanh lan toả đến. Rất khó để diễn đạt được cảm giác vi diệu đó trực tràn trong lòng. Đôi khi cảm xúc ấy chỉ đến một cách tích tắt, nhưng sẽ luôn là 1 trải nghiệm tuyệt vời nhất.
Đối với một người khá nhạy cảm về cảm xúc của con người như tôi thì không có gì đáng nói nếu trên cuộc đời này đều là những thứ tốt đẹp. Nhưng thật không may, khi được sinh ra trên cuộc đời này đã có thất tình lục dục đợi chờ sẵn sàng cho chúng ta chiêm nghiệm. Tôi đã trải qua một thời gian dài để tự động viên bản thân mình mỗi lần gặp khó khăn. Cảm xúc của người khác cũng là một phần cảm xúc của tôi. Bởi vì tôi rất đễ cảm thụ những điều đó, nó đi vào một cách tự nhiên vào thẳng trong cảm xúc của tôi, và nó ở đấy. Bạn buồn, tôi cũng buồn theo bạn. Bạn cảm thấy bất lực, tôi cũng bất lực. Bạn cho tôi cảm giác gì tôi đều nhận và không phản kháng. Tôi không đủ sức để phản kháng lại những điều đó. Lúc này, tôi cũng đặt tay phải lên ngực trái để khóc. Tôi khóc cho cảm xúc tiêu cực đó, tôi khóc cho bạn và khóc cho chính mình vì tự hỏi tại sao bản thân lại nhạy cảm đến mức khó hiểu như vậy.
Rất khó để tìm một ai đó có thể đồng cảm và hiểu được những điều đang diễn ra trong chính cơ thể và tâm trí của tôi. Tôi có rất ít bạn. Tôi đôi khi cũng cảm thấy cô đơn. Tôi rất nhạy cảm và hay khóc một cách không biết lý do. Tôi không giấu giếm. Nhưng cũng không bày tỏ. Ai cũng đang cố gắng sống cho cuộc sống của riêng ai. Tôi cũng vậy, bạn cũng vậy. Đừng bỏ cuộc mà hãy sống như cách mà chúng ta vẫn hay làm. Cảm ơn bạn rất nhiều 🤝 vì đã đọc đến thời điểm này. Cảm ơn rất nhiều.
Cảm ơn vì bạn vẫn còn sống <3